
13/12/2019
Luật Thi hành án dân sự (Luật THADS) còn thiếu các quy định
hướng dẫn cụ thể về vấn đề bảo quản, xử lý tài sản là vật nuôi,
tài sản tươi sống, mau hỏng… dẫn đến việc xử lý loại tài sản
này trong thực tiễn còn gặp nhiều khó khăn.
Trong nhiều trường hợp cơ quan
THADS tổ chức cưỡng chế giao nhà, trả
nhà, buộc chuyển giao quyền sử dụng đất,
trên đất có các loại tài sản là vật nuôi (lợn,
bò, gà…). Tuy nhiên, do Luật THADS và
các văn bản hướng dẫn thi hành chưa có
quy định cụ thể trong việc xử lý tài sản là
vật nuôi nên việc xử lý vật nuôi còn gặp
nhiều vướng mắc như: Việc xác định tổ
chức, cá nhân nào có điều kiện trông giữ,
bảo quản vật nuôi, cá biệt có trường hợp vật
nuôi là động vật hoang dã thì xử lý ra sao?
Động vật có giấy phép nuôi dưỡng và
không có giấy phép thì xử lý như thế nào?...
Mặt khác, việc áp dụng quy định tại khoản
2 Điều 126 Luật THADS (hết thời hạn 03
tháng, kể từ ngày được thông báo nhưng
đương sự không đến nhận tài sản mà không
có lý do chính đáng thì chấp hành viên
(CHV) xử lý tài sản theo quy định tại các
Điều 98, 99 và 101 Luật THADS và gửi số
tiền thu được theo hình thức tiết kiệm
không kỳ hạn, đồng thời thông báo cho
đương sự) cũng gặp khó khăn do vật nuôi
là động vật hoang dã thì không thuộc đối
tượng được bán đấu giá. Do vậy, cần có quy
định cụ thể, chi tiết trong việc xử lý tài sản
là vật nuôi trong THADS.
Đối với tài sản tươi sống, mau hỏng,
hiện nay chưa có điều luật nào quy định
thế nào là tài sản tươi sống, mau hỏng. Tuy
nhiên, theo nghĩa thông thường thì tài sản
tươi sống, mau hỏng là các loại tài sản mà
trạng thái hoặc tính chất ban đầu có thể bị
hư hỏng khi chịu tác động của sự thay đổi
quá mức về nhiệt độ, độ ẩm, thời gian hoặc
các điều kiện khách quan khác. Các loại
tài sản tươi sống, mau hỏng thường gặp có
thể bao gồm các loại: Thịt, cá, hải sản, rau
quả tươi hoặc đông lạnh, trứng ấp, cá, cua,
tôm sống (đã đánh bắt)... Việc xác định tài
sản nào là tài sản tươi sống, mau hỏng tuỳ
từng trường hợp cụ thể để xác định.
Theo quy định tại Điều 98 Luật
THADS và khoản 2 Điều 26 Nghị định số
62/2015/NĐ-CP, đối với tài sản kê biên
thuộc loại tài sản tươi sống, mau hỏng
CHV yêu cầu người được thi hành án,
người phải thi hành án thỏa thuận về giá
tài sản kê biên. Nếu đương sự thỏa thuận
được thì CHV lập biên bản về việc đương
sự thỏa thuận giá tài sản kê biên. Trường
hợp đương sự không thỏa thuận được thì
CHV tiến hành xác định giá tài sản.
Trước đây, điểm b khoản 3 mục IV
Thông tư liên tịch số 12/2001/TTLT/BTPVKSTC ngày 26/2/2001 của Bộ Tư pháp
và VKSNDTC hướng dẫn thực hiện một
số quy định pháp luật về THADS quy
định: Đối với tài sản thuộc diện tươi sống,
mau hỏng như: Rau quả, thực phẩm tươi
sống... sau khi kê biên, cơ quan thi hành
án tổ chức bán ngay với sự tham gia của
đại diện Viện kiểm sát cùng cấp, ủy ban
nhân dân xã, phường nơi bán tài sản và
phải lập biên bản về việc bán tài sản.
Bên cạnh đó, đối với việc bảo quản và
xử lý tài sản thì tại khoản 6 và khoản 7
mục II Thông tư liên tịch số
06/1998/TTLT/TANDTC-VKSNDTCBTC-BCA ngày 24/10/1998 của
TANDTC, VKSNDTC, Bộ Công an, Bộ
Tài chính và Bộ Tư pháp hướng dẫn một
số vấn đề về bảo quản và xử lý tài sản là
vật chứng, tài sản bị kê biên trong quá
trình điều tra, truy tố, xét xử vụ án hình sự
cũng đã có quy định nhưng trong thực tiễn,
để xác định giá tài sản này CHV thường
mời đại diện Viện kiểm sát nhân dân cùng
cấp, đại diện chính quyền địa phương nơi
có tài sản kê biên để cùng tham gia việc
xác định giá. Tuy nhiên, cần có quy định
pháp luật hướng dẫn cụ thể về trình tự thủ
tục định giá tài sản trong trường hợp này.
HOÀNG THANH HOA
Bài đăng trên Báo Pháp luật Việt Nam ngày 13/12/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét